Tâm tình Thịnh An Ninh rất tốt, không ngờ ba nhóc con trong lòng lại yêu nàng như vậy, nhỏ như vậy đã nghĩ tặng nàng hoa.
Chung Văn Thanh lúc này mới hiểu ý của ba đứa trẻ, cũng vui vẻ: “Ta cũng nghe không hiểu, muốn trồng hoa mẫu đơn a, vậy ngày mai để ông đi tìm mấy gốc hoa mẫu đơn về, chúng ta trồng ở trong sân, có được không?”
An An gật đầu nhỏ, cái bím tóc trên đỉnh đầu cũng lắc lư theo, đáng yêu cực kỳ.
Ban đêm, Thịnh An Ninh có chút mất ngủ, đợi đến nửa đêm mới ngủ say, sau đó liền mơ một giấc mơ rất chân thực.
Trong mơ là một hành lang tối đen không thấy điểm cuối, bên tai còn có đủ loại tiếng thở dốc và r*n rỉ đau đớn, trong không khí đều là mùi hôi chua.
Khiến Thịnh An Ninh có chút ngạt thở, nhưng vẫn cắn răng hướng về phía trước.
Bóng tối không thấy điểm cuối, đã có một giọng nói dần rõ ràng, một tiếng là "ngươi", một tiếng là "trả lại! Ngươi phải trả lại."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play