La Thải Hà có chút thất vọng, may mà đèn đường hơi tối, có thể che giấu cảm xúc của nàng, nàng vẫn cười ôn nhu: “Tốt, các ngươi về cẩn thận, quay đầu nói với Nhị Ni một tiếng, chờ ta về thôn sẽ tìm nàng.”
Thịnh An Ninh đi theo Chu Thời Huân ra một đoạn, quay người vẫn có thể nhìn thấy La Thải Hà đứng ở cửa tiệm, đèn đường bao phủ lấy nàng, mang theo một loại cảm giác thần bí.
Quay đầu lại nhìn Chu Thời Huân, hoàn toàn không có vẻ lưu luyến, nàng khẽ giọng hỏi hắn: “Ngươi và La Thải Hà tình cảm rất tốt a.”
Chu Thời Huân suy nghĩ một chút: “Mẹ nàng đã cứu ta.”
Thịnh An Ninh ồ một tiếng, không hỏi thêm nữa, chỉ vì ân cứu mạng này, hai người lại còn là thanh mai trúc mã, tình cảm có chút gì đó cũng rất bình thường.
Nếu nàng lại hỏi tiếp, chẳng phải là tự mình tìm phiền toái sao?
Trong lòng thở dài, tình cảm vừa mới nảy sinh, có lẽ sắp phải chết yểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT