Nói cũng không nhịn được đỏ mắt.
Thịnh An Ninh vẫn khuyên Chu Triều Dương: “Chuyện này ai cũng không nói trước được, hiện tại em ấy chỉ dựa vào mình em, em cũng không thể cái gì cũng không làm, cứ nhìn chằm chằm em ấy?”
Trong lòng lại hy vọng, có thể có kỳ tích xảy ra, ví dụ như Lục Trường Phong vì một trận sốt cao, đột nhiên có thể nhớ lại chuyện cũ, trí thông minh cũng khôi phục bình thường.
Chu Thời Huân đột nhiên mở miệng: “Vẫn là thông báo cho cha mẹ Lục Trường Phong đi.”
Thịnh An Ninh kinh ngạc: “Vì sao? Anh không phải nói hắn với nhà bên đó quan hệ không tốt lắm, không muốn người nhà bên đó biết sao?”
Chu Thời Huân vẫn rất lý trí: “Trước đó em đã nghĩ vấn đề quá đơn giản, cảm thấy bất quá là trong nhà thêm một người thôi, nhưng nhìn em ấy hiện tại ỷ lại Triều Dương, nếu như em ấy cả đời không tốt, cũng không thể cứ như vậy đổ lên Triều Dương cả đời. Triều Dương còn có cuộc sống của mình để sống.”
Chu Triều Dương không suy nghĩ mở miệng: “Anh, em có thể chăm sóc em ấy cả đời, không sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT