Tống Tu Ngôn nào dễ dàng bị đuổi như vậy, hắn nhìn về phía Thịnh An Ninh: “Chị dâu, chạy một ngày đường, giờ mệt rã rời rồi, tôi ngồi đây một lát thôi.”
Thịnh An Ninh cũng không thể nói không cho ngồi, chỉ có thể cười đồng ý: “Không sao, anh ngồi đi.”
Sau đó nàng nhìn Chu Thời Huân: “Anh cũng vào phòng nằm một lát đi, em đi tìm chị Hồng Hà một chuyến, trả lại kim đan len cho chị ấy, cái kim này quá to em không dùng được.”
Thịnh An Ninh vừa đi, Chu Thời Huân vội vàng bảo Tống Tu Ngôn biến đi: “Ngươi không có việc gì thì đừng quấy rầy.”
Tống Tu Ngôn thở than: “Sao lại là quấy rầy chứ, tôi thấy Thịnh An Ninh không giống như lời đồn, hai người cố gắng sinh hoạt đi, tôi nghe nói lần này có suất học tập dành cho anh đấy.”
Hắn không phải cảm thấy Thịnh An Ninh tốt đẹp gì, chỉ đơn thuần hy vọng gia đình Chu Thời Huân ổn định, sau đó có thể phát triển sự nghiệp tốt đẹp, rời khỏi nơi quỷ quái này, và thoát khỏi gia đình giống như ma cà rồng kia.
Thịnh An Ninh đi được nửa đường thì gặp Tần Hồng Hà vác rổ vội vã đi về phía này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play