Thịnh An Ninh trầm mặc, thôi được, vị đại ca này quả là ngang ngược.
Lại đi đến quầy nộp tiền để nhận lại tiền thừa, lúc Chu Thời Huân nhập viện, Chung Chí Quốc đã bảo Tống Khải giao tiền, trừ đi những đãi ngộ mà Chu Thời Huân được hưởng, tất cả chỉ còn không đến ba đồng, còn được trả lại bảy đồng lẻ.
Thịnh An Ninh ký tên, cầm tiền đếm, quả thật không ngờ lúc này làm phẫu thuật lại dễ dàng như vậy!
Nàng gom tiền lẻ và tem phiếu lại với nhau, quay về đưa cho Chu Thời Huân: “Đây là tiền thừa và tem phiếu, ngươi xem có dùng được không, đồ đạc ta cũng đã thu dọn xong, ta đi nói với mấy chị bên kia một tiếng nhé.”
Chu Thời Huân gật đầu, chờ Thịnh An Ninh rời đi, hắn trải biên lai trong tay ra, vội vàng liếc nhìn, ánh mắt dừng lại ở chữ ký của Thịnh An Ninh ở cuối cùng.
Chữ viết gầy gò hữu lực, đầu bút lông dừng ngắt có độ, uyển chuyển như gió cuốn, nhìn là biết người khoan thai.
Chu Thời Huân phần nào giải tỏa được sự bối rối bí ẩn trong lòng, hắn nhớ lúc trước cùng Thịnh An Ninh chuẩn bị đồ cưới, chữ viết của Thịnh An Ninh tinh tế non nớt, như học sinh tiểu học viết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play