Chung Văn Thanh lạnh lùng hừ một tiếng: “Đúng, ngươi không phải mẹ ruột, ngươi là nhặt được.”
Chu Triều Dương không để ý, cầm vải vóc khoa tay múa chân trên người: “Cái này đẹp mắt, con dâu may váy chắc chắn sẽ đẹp lắm.”
Thịnh An Ninh lại có chút xấu hổ: “Ngươi thích thì cầm lấy đi, ta cũng không mặc được. Đến lúc đó đi học cũng không cần mặc đẹp như vậy, mộc mạc một chút là tốt rồi, con đi học lại không phải đi khoe mẽ.”
Chu Triều Dương vội vàng khoát tay: “Là mẹ mua cho mẹ, con không dám lấy. Với lại con không thích mặc váy, đi đường làm việc đều không tiện.”
Chung Văn Thanh lại hết sức hài lòng với Thịnh An Ninh, đi học mà muốn mặc mộc mạc, nói rõ đứa bé này tâm địa thuần lương. Nhưng nên mặc đẹp vẫn là phải mặc đẹp.
Dù sao con gái mà, ai lại không thích phiêu phiêu lộng lẫy chứ.
Bữa trưa cũng không ở nhà làm, cả nhà đi ăn cơm ở nhà ăn trên trấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT