Thịnh An Ninh đột nhiên cảm thấy Tần Hồng Hà như vậy, là bùn nhão không dính vào tường được, rất vô nghĩa. Nàng cười cười: “Chị dâu, vậy chị hãy cẩn thận một chút, về nhà dưỡng thương cho tốt.”
Sau khi Tiêu Yến chở Tần Hồng Hà rời đi, Thịnh An Ninh mới cùng Chu Thời Huân chậm rãi đi về. Tính cách ghét ác như thù của nàng bộc lộ: “Nhìn xem đi, bây giờ nàng ta tha thứ cho Lý Quốc Hào, về sau sẽ khổ sở lắm.”
Vừa ra khỏi cửa lớn, đã gặp La Thải Hà mang theo một giỏ đồ vật trở về. Hai người chạm mặt nhau, La Thải Hà còn tỏ ra rụt rè, dường như đang do dự có nên chào Chu Thời Huân hay không.
Thịnh An Ninh không chiều theo nàng: “Về sau gặp mặt vẫn là không nên chào hỏi, dù sao không phải người đàn ông nào cũng dễ dàng bị dụ dỗ như vậy. Còn nữa, quản tốt bản thân, về sau đừng mắc bệnh đường sinh dục.”
La Thải Hà sững sờ một chút, mặt giận đỏ bừng: “Ngươi đang nói cái gì!”
Thịnh An Ninh nhìn chằm chằm nàng: “Chính là ý nghĩa trên mặt chữ……”
Nói chưa dứt lời, nàng lại sững sờ, bởi vì lông mày của La Thải Hà và màu môi đều là màu tím đen…… Thịnh An Ninh nhìn chằm chằm La Thải Hà vài giây, rất khẳng định nàng chắc chắn đã trúng độc. Đột nhiên nàng đổi chủ đề: “Ngươi đến đây thật sự là để tìm việc làm?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play