Phùng Linh thấy Chu mẫu không nói lời nào, nói tiếp: “Bà có biết Chu Bắc Khuynh cầm những thuốc này làm chuyện gì không?”
Chu mẫu mím môi không nói lời nào. Nếu như nàng mở miệng, chẳng phải là tương đương với thừa nhận sao? Điểm trí thông minh này nàng vẫn còn có.
Thế nhưng là nàng lại không biết, đám người thủ hạ của Chu Thời Huân, am hiểu nhất chính là công tâm.
Phùng Linh tỉnh táo nhìn xem Chu mẫu, thấy bà không nói lời nào, nói tiếp: “Bà có thể giữ im lặng, chỉ là bà có biết cái giá của việc giữ im lặng là gì không?”
Chu mẫu vẫn không nhịn được hỏi một câu: “Cái giá đó là gì? Con trai ta không có làm chuyện phạm pháp, chẳng lẽ các người còn muốn vu oan giá họa? Còn có Chu Bắc Khuynh, nàng đã làm gì ta cũng không rõ ràng. Nàng có cha mẹ, người nhà, người nhà nàng đều quản không nổi nàng, ta một cái bà mẹ có thể quản nàng?”
Phùng Linh cười cười: “Nàng thế nhưng là giúp con trai bà hại người, vì lấy được số liệu phòng thí nghiệm của đối phương, cho người ta hạ độc. Bà cảm thấy loại tình huống này, con trai bà còn có thể chạy thoát sao?”
Chu mẫu sửng sốt một chút: “Ta không biết, chúng ta không có làm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play