An An ngây người một chút, ngồi thẳng người: “Ôn Tranh, con có phải là rất ích kỷ không? Chỉ muốn làm những gì mình thích, mặc kệ cảm nhận của ba mẹ? Biết bọn họ rất lo lắng cũng không quan tâm? Ông cố không có con không thể về, sau này trong nhà có chuyện gì, con cũng không thể về, có phải là rất bất hiếu không?”
Ôn Tranh nửa năm nay rõ ràng trầm ổn hơn nhiều: “Vì sao con lại đột nhiên nghĩ như vậy? Nếu để cho con từ bỏ giấc mộng của mình, con sẽ vui vẻ sao?”
An An có chút mơ hồ lắc đầu: “Con không biết, con chỉ cảm thấy con nên hướng về những mục tiêu đó để cố gắng, nếu như từ bỏ chắc chắn sẽ không vui. Hơn nữa con chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ.”
Ôn Tranh nhìn nàng: “Vậy bây giờ để cho con nghĩ đi?”
An An lắc đầu: “Con không biết, chẳng qua chuyện ông cố, làm con đột nhiên cảm thấy con rất ích kỷ, con có thể sẽ từ bỏ kế hoạch người sói. Vừa rồi nghĩ đến việc từ bỏ trong nháy mắt đó, con có chút giằng co, nhưng là nghĩ đến ba mẹ có thể yên tâm, con lại rất an tâm.”
Ôn Tranh ôn hòa cười: “An An, con đã lớn rồi, con suy tính có tiến có lui, cũng có thể lấy có thể bỏ.”
An An như trút được gánh nặng, không còn phiền muộn nữa, vỗ vỗ mặt đứng dậy: “Giấc mộng của con quan trọng, ba mẹ và mọi người cũng rất quan trọng, con đã hiểu. Con đi tìm mẹ đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play