Nàng cũng không ngại để Ôn Tránh làm con rể của mình, nhưng rất để ý việc Ôn Tránh sẽ nảy sinh một chút tâm tư nhỏ.
Chu Thời Huân ra ngoài một chuyến, không đầy một lát có người gõ cửa, Thịnh An Ninh biết là Ôn Tránh, gọi hắn vào.
Ôn Tránh cúi đầu vào nhà, giọng rất nhỏ: “Thẩm thẩm, con xin lỗi.”
Thịnh An Ninh cũng không trách cứ hắn: “Con có thể nói cho thẩm thẩm nghe một chút, làm vậy là vì sao không?”
Ôn Tránh vì xấu hổ mà đỏ cả tai, cúi đầu nhìn mũi chân, không biết nói thế nào.
Thịnh An Ninh cũng không nóng nảy, yên tĩnh nhìn Ôn Tránh, thấy Ôn Tránh từ đầu đến cuối không muốn mở miệng, nàng giúp hắn nói: “Ôn Tránh, nếu con coi cha mẹ và An An là người nhà mình, thì nhất định không thể cố tình làm một vài chuyện. Làm vậy ngược lại sẽ hoàn toàn phản tác dụng.”
“Con không phải là đứa trẻ không có gì cả, tương lai con cũng sẽ có tiền đồ vô lượng. Con ở tuổi này, đừng nghĩ đến việc đi ở nhờ. Chỉ cần con bay đủ cao, cô gái con thích cũng nhất định sẽ thích con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play