An Tú Ngọc sợ Thịnh An Ninh tiếp tục hỏi, liền ôm con ra ngoài.
Lý Quế Linh còn đang suy nghĩ không thông, lại lôi kéo Thịnh An Ninh hỏi: “Ngươi nói Tú Ngọc tỷ nói đến cùng chuyện gì xảy ra? Ta làm sao có chút nghe không hiểu?”
Thịnh An Ninh lắc đầu: “Chuyện này chỉ có nàng tự mình biết, em cũng tò mò.”
Vì An Tú Ngọc không muốn nói, vậy thì để Chu Thời Huân tự mình đi điều tra. Tìm người đi thôn Tôn gia hỏi một chút chẳng phải sẽ biết. Nàng mang theo bình nước nóng ra ngoài, chuẩn bị lấy nước sôi rồi trở về phòng bệnh.
Vừa ra khỏi phòng ấm nước, nàng đã gặp An Tú Ngọc ôm con đứng chờ ở một bên. Thấy Thịnh An Ninh, nàng có chút sốt ruột: “An Ninh, ta muốn nói chuyện với cô.”
Thịnh An Ninh cũng không cảm thấy quá ngoài ý muốn, dù sao An Tú Ngọc nhìn cũng không giống là loại người có tâm cơ đặc biệt âm độc. Nàng gật đầu: “Đi, đến phía trước nói đi.”
An Tú Ngọc như đã hạ quyết tâm rất lớn, mới mở miệng: “Lúc em nhìn thấy người kia, anh ta không có ở trong nước, chết hay không em cũng không biết. Lúc đó em đi đào rau dại, nhìn thấy anh ta có đồng hồ, còn dám sờ túi của anh ta, bên trong còn có hai mươi cân phiếu lương thực.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play