“Càng không thể dùng thủ đoạn quang minh lỗi lạc này để ở lại Kinh thị. Lần này, cha mẹ ta biết, khẳng định sẽ vui đến chết. Nhà ta, thôn ta, có lẽ cả cái hương trấn, ta là người đầu tiên thi đại học, lại còn được ở lại Kinh thị làm việc, nói ra cũng coi là quang tông diệu tổ.”
Thịnh An Ninh và Tiết Chân Chân chỉ lắng nghe Tôn Tuyết Mai nói.
Ba lượng rượu, Thịnh An Ninh uống xong không có cảm giác gì. Tôn Tuyết Mai lại có chút say, có lẽ say nhiều hơn chính là tâm trạng.
Từ quán cơm ra, đi trong sân trường, nàng đột nhiên quay người, ôm Thịnh An Ninh khóc: “Chúng ta sắp phải chia xa rồi sao? Thật không nỡ. Bốn năm qua, quen ở chung với các ngươi, đột nhiên chia xa, ta thật sự rất khó chịu.”
Tiết Chân Chân cũng không nhịn được đỏ mắt: “Không sao đâu, chúng ta có cơ hội sẽ còn gặp lại. Chỉ là các ngươi nhớ viết thư cho ta, đừng vì các ngươi trở thành người Kinh thị mà không để ý đến ta nha.”
Tôn Tuyết Mai lại ôm lấy Tiết Chân Chân khóc, khiến Thịnh An Ninh cũng không nhịn được đỏ mắt, có chút muốn khóc.
Mấy năm nay, không dài không ngắn, nhưng đã xảy ra rất nhiều chuyện. Nghĩ lại, cứ như mới hôm qua, vẫn là vừa mới bước vào sân trường, ngây ngô ngại ngùng tự giới thiệu với nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT