Thịnh An Ninh không đành lòng: “Như vậy sao được, vẫn là tôi ngủ đi, ngày mai anh còn phải đi làm.”
Chu Thời Huân đã mang đệm ra trải trên mặt đất, rồi ôm chăn của mình đặt lên trên đệm cỏ: “Dưới đất lạnh, tôi quen rồi, cô ngủ trên giường đi.”
Thịnh An Ninh không tranh lại được, đi trải giường nằm xuống, mới nhận ra cô và một người đàn ông ngủ chung trong một căn phòng, hơn nữa hai người cách nhau chỉ một mét.
Đây là chưa từng có trải nghiệm!
Ánh nến trên tủ bát mờ ảo, trên lò sưởi nước kêu tí tách, ngoài cửa sổ mưa rào xối xả rơi xuống.
Âm thanh trong đêm tối khuếch đại vô hạn, ngay cả ánh nến yếu ớt, Thịnh An Ninh cũng cảm thấy hơi chói mắt.
Rõ ràng dùng chăn của mình, nhưng hơi thở lại tràn ngập một mùi hương mát lạnh dễ chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play