Chẳng lẽ tiếng cửa chính vừa rồi là Lục Trường Phong vọng lại? Hắn nghe thấy cuộc đối thoại trong sân?
Giết người tru tâm, cùng lắm cũng chỉ như vậy thôi.
Chu Triều Dương thấy Thịnh An Ninh đứng ở cửa chính không nhúc nhích, như đang nhìn cái gì đó ngẩn người, cũng đi tới: “Tẩu tử, sao vậy? Nhìn thấy gì?”
Và rồi bà chú ý tới túi đồ vật trên mặt đất, kinh hô một tiếng, nhặt túi vải lên: “Ai thả vậy? Đồ hộp đều vỡ hết rồi, bánh bên trong cũng bị ướt.”
Thịnh An Ninh há to miệng, bịa một lời nói dối: “Anh cả của ngươi trước kia có đồng nghiệp, thường xuyên tặng đồ cho nhà chúng ta, cũng không cho chúng ta nhìn thấy. Năm ngoái còn tặng một con dê tới.”
Chu Triều Dương cũng không nghĩ nhiều, cẩn thận lấy một túi bánh ra khỏi túi vải, còn có hai túi bánh quy và một túi cà phê, còn có một túi giấy dầu, bên trong là một trăm đồng tiền và một trăm cân phiếu lương thực.
Bà không khỏi cảm thán: “Có phải anh cả của ta đã cứu hắn không? Cho nhiều thứ như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play