Chờ Chu Châu hoàn toàn bình tĩnh trở lại, Thịnh An Ninh vẫn hỏi về chỗ của Bùi Nhu, trong mắt nàng, Bùi Nhu là một cô bé đáng thương, nàng không muốn cô bé đáng thương cuối cùng biến thành một oan hồn, không nơi nương tựa.
Thịnh Thừa An lặng lẽ đưa cho Chu Châu một chén nước đường đỏ, đáy mắt đầy đau lòng nhìn nàng: “Ngươi uống nước trước, chuyện còn lại từ từ nói.”
Chu Châu có chút không tự nhiên nhìn Thịnh Thừa An, vẫn tiếp nhận nước đường đỏ, khẽ nhấp một ngụm, sau đó nói cho bọn họ về nhân duyên giữa nàng và Bùi Nhu.
Lúc trước sau khi nàng chết, không biết làm sao lại ở trong thân thể Bùi Nhu, nhưng vẫn luôn ngủ say, không có ý thức của mình, thỉnh thoảng Bùi Nhu vì ốm đau khó chịu, nàng sẽ cảm nhận được.
Từ khi nàng tiến vào thân thể Bùi Nhu, Bùi Nhu liền họa biển cả, họa cảnh nàng xảy ra chuyện bên bờ biển, đây đều là Bùi Nhu cùng nàng vô ý thức hoàn thành.
Sau đó, không biết nguyên nhân gì, hai linh hồn của các nàng vậy mà có thể câu thông.
Nàng biết thân thế bi thảm của Bùi Nhu, liền muốn đi báo thù cho Bùi Nhu, nhưng cô bé hiền lành không chịu, chỉ lặp đi lặp lại một nguyện vọng: “Tỷ tỷ, ta muốn cùng mẹ ở cùng một chỗ, ta chỉ muốn mẹ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT