Gia cảnh tốt, Thịnh An Ninh đã có một cuộc sống đại học rất bình thường, còn dưới sự khóc lóc của bà Lâm, nàng đã trải nghiệm một lần cuộc sống ký túc xá.
Cũng nhờ cuộc sống ký túc xá, nàng đã có thể tự lập trong sinh hoạt.
Thịnh An Ninh nói rồi không khỏi hồi tưởng, đột nhiên nhận ra, rất nhiều ký ức giống như những mảnh vụn, mờ ảo và xa xôi, nàng thậm chí không nhớ nổi tên bạn cùng phòng đại học của mình là gì.
Lúc trước quan hệ cũng rất tốt mà.
Chu Thời Huân thấy Thịnh An Ninh nói chuyện với vẻ mặt hớn hở, đáy mắt ánh lên tia sáng, có thể cảm nhận được nàng đã có một khoảng thời gian đại học thật sự vui vẻ.
Có thể tưởng tượng, khi đó nàng, không có gia đình, không có con cái, vui vẻ và tự do, không giống như bây giờ bị ràng buộc bởi con cái, mất đi tự do.
Nghĩ đến, trong lòng dâng lên một chút áy náy, đem mấy miếng thịt trong hộp cơm kẹp hết cho Thịnh An Ninh, còn một miếng thịt béo ngậy được đút đến bên miệng Mặc Mặc, tiểu gia hỏa vui vẻ lắm, há miệng a ô ăn một miếng, cong mắt lên nhai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT