"Tiểu Nhu, sao con lại sợ nãi nãi? Chẳng lẽ không nhận ra nãi nãi? Nhanh ngẩng đầu lên, để nãi nãi nhìn xem, nhìn xem Tiểu Nhu của chúng ta đi Kinh thị một chuyến, về nhà có gì thay đổi."
Bùi Nhu chăm chú bịt tai, không chịu ngẩng đầu lên, ngón chân co rúc mạnh, cố gắng lui về phía sau.
Bố nãi nãi hài lòng nhìn biểu hiện của Bùi Nhu, nụ cười càng thêm quỷ dị: "Tiểu Nhu, con ngẩng đầu nhìn xem, nhìn xem căn phòng này có quen không? Còn có mùi hương trong nhà này, con có nhớ ra không?"
"Con nói xem, đứa con này của ta, sao lại vô lương tâm thế, sao lại đi Kinh thị? Ở lại trấn Trúc Lâm với lão thái bà không tốt sao?"
Nói xong, bà ta buông đèn dầu xuống, tập tễnh bò lên giường. Vừa bò, vừa dùng bàn tay khô như cành cây để bắt lấy cổ chân Bùi Nhu.
Một tay nắm lấy, chăm chú nắm chặt cổ chân mảnh mai của Bùi Nhu, làm Bùi Nhu kinh hãi, điên cuồng giãy giụa sang bên, hai tay loạn xạ. Muốn thoát khỏi bàn tay như móng vuốt của lão thái thái.
Hai tay của Bố nãi nãi lại giống như cái kìm, siết chặt cổ chân nàng, kéo xuống, vừa kéo sang bên giường, vừa cười thâm trầm, miệng còn nói: "Ngươi chạy cái gì? Nãi nãi sẽ hại ngươi sao? Ngươi nói xem những năm qua nãi nãi đối với ngươi thế nào? Ngươi chỉ cần ngoan ngoãn uống thuốc, để con rắn trên người ngươi chơi đùa, nãi nãi sẽ không để ngươi uống thuốc đắng nữa, được không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play