Bà Tống nhìn thấy cháu trai trở về không nói một lời thu dọn hành lý, còn hơi kinh ngạc: “Tam nhi, cháu muốn đi xa nhà à? Đi đâu?”
Tống Tu Ngôn gật đầu: “Chuyến này ta đi có chút xa, ăn tết có thể không về ăn tết với bà. Đến lúc đó bà đi nhà đại bá ăn tết, hoặc để cha mẹ ta về?”
Bà Tống cũng rất thông minh, từ nét mặt của Tống Tu Ngôn có thể nhìn ra rất nhiều thứ. Cháu trai từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ khiến người ta lo lắng, tính cách ôn nhuận, gặp chuyện cũng luôn rất chừng mực. Chưa bao giờ như hôm nay, có chút bối rối và hồi hộp: “Là Triều Dương xảy ra chuyện sao?”
Bà rõ ràng, trên thế giới này, chỉ có Chu Triều Dương mới có thể khiến hắn thất thố.
Tống Tu Ngôn đặt hành lý xuống, đi tới kéo bà Tống ngồi xuống, đơn giản nói chuyện Lục Trường Phong xảy ra chuyện: “Ta lo nàng đi một mình không an toàn, hiện tại đường xá cũng không yên ổn, nàng một mình một cô nương ra ngoài không an toàn.”
Bà Tống rất bất ngờ Lục Trường Phong vậy mà xảy ra chuyện, trầm mặc thật lâu, đôi mắt thâm thúy nhìn xem Tống Tu Ngôn: “Ngươi có phải còn tình cảm với Triều Dương không? Ngươi có phải muốn đợi qua một thời gian nữa, còn ở bên nàng không?”
Tống Tu Ngôn cười khổ một tiếng: “Bà nội, cho dù con có nghĩ như vậy, Triều Dương cũng sẽ không đồng ý đâu. Con hiện tại đối với nàng không có bất kỳ ý nghĩ gì, chính là không muốn nhìn nàng khó chịu, đau lòng. Chỉ là muốn cho nàng có thể nhanh chóng thoát khỏi bi thương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT