Buổi chiều, Chu Loan Thành và Mộ Tiểu Vãn cùng đến, hai người nhìn Chu Triều Dương, cũng không nhắc đến chuyện Lục Trường Phong.
Đến bữa cơm chiều, Tống Tu Ngôn cũng tới, còn mang theo một hộp cơm.
Anh lên lầu nhìn Chu Triều Dương, ngồi xuống băng ghế bên giường, mở hộp cơm ra: “Ngươi xem đây là gì? Chim sẻ rán.”
“Ta nhớ đi học, ngươi thích ăn nhất món này, khi đó ngươi luôn dọa ta đi bắt chim sẻ cho ngươi ăn. Hôm nay ta rảnh, liền ngồi trong nhà cả ngày để bắt chim sẻ.”
“Hai ngày nay tuyết rơi lớn, những con chim sẻ này đều ngơ ngác, tùy tiện trong sân có cái gì đó là chúng liền chui vào. Cái món chim sẻ rán này vẫn là ngươi dạy ta, mau nếm thử đi.”
Chu Triều Dương nhìn Tống Tu Ngôn với đôi mắt đỏ hoe: “Ta không muốn ăn, trong lòng ta khó chịu.”
Nói rồi, nàng không nhịn được mà nước mắt lưng tròng. Nàng đã nhịn cả ngày, không muốn để mọi người trong nhà cùng lo lắng, nhưng nàng thực sự không thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT