Chu Thời Huân liếc hắn một cái, từ trong túi xách lại móc ra hai miếng lương khô, xé mở đưa cho Lục Đại Khuyển một miếng, mình mở ra một miếng từ từ ăn lấy.
Lục Đại Khuyển hai tay cầm bánh quy, tranh thủ thời gian nhét vào miệng. Miệng vừa há ra chưa kịp cắn động, hắn lại học theo dáng vẻ của Chu Thời Huân, một chút một chút cắn ăn.
Trong lòng hắn lại cảm động không thôi. Chu Thời Huân thật là một người tốt bụng mang vẻ mặt lạnh lùng.
Hắn ăn, đột nhiên lại nhìn thấy chiếc áo khoác bao lấy chân gấu bốn móng, có chút hiếu kỳ: "Các ngươi cầm chân gấu làm gì? Có phải là sáng nay Chu đại ca giết chết con chó gấu kia không?"
Mộ Tiểu Vãn lười nhác nói chuyện với hắn: "Ai cần ngươi lo?"
Lục Đại Khuyển cũng không dám cãi lại Mộ Tiểu Vãn, sợ cô nương này không hài lòng, liền trực tiếp động thủ. Hắn nhỏ giọng lầm bầm: "Không cho ăn chân gấu."
Mộ Tiểu Vãn trừng hắn: "Không cho tư nhân kiếm tiền, buôn bán thuốc phiện ngươi nghe thấy chưa? Còn có tư nhân sở hữu súng ống, ngươi làm được cái nào mà không quá phận hơn ta, lại có mặt nói ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play