Sau khi vào nhà ngồi xuống, Thì Thiên Lương lại ân cần đi lấy lá trà, còn lấy ra thứ đường trắng bình thường không nỡ ăn, bỏ vào trong chén trà, cho Chu Loan Thành và Mộ Tiểu Vãn mỗi người một chén trà hoa nhài.
Chu Loan Thành chờ Thì Thiên Lương ngồi xuống, mới hỏi mấy vấn đề: “Huynh đệ của ngươi bao nhiêu tuổi?”
Thì Thiên Lương suy nghĩ: “Hắn nhỏ hơn ta không ít, năm nay vừa tròn bốn mươi tám tuổi, so với Đại Lôi nhà ta chỉ lớn hơn tám tuổi.”
Chu Loan Thành gật đầu: “Lúc Đại Lôi ở trong thôn có kết thù với ai không? Hoặc là đắc tội với người nào?”
Thì Thiên Lương lắc đầu: “Không có, Đại Lôi nhà ta tính tình phúc hậu thành thật, không có đắc tội với ai cả, Chu Đồng chí, ngươi hỏi như vậy có ý gì?”
Mộ Tiểu Vãn khịt mũi một cái, nếu Đại Lôi phúc hậu thành thật, vậy trên thế giới này không còn ai không phúc hậu thành thật nữa.
Thì Thiên Lương cũng nhận ra sự không thích hợp, khẩn trương truy vấn: “Chu Đồng chí, Đại Lôi nhà ta có phải xảy ra chuyện gì rồi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play