Những sợi xích đen huyền ảo được tháo ra, Ngọc Thư ngã ngồi xuống đất. Nỗi đau đớn khi đan điền bị hủy hoại khiến nàng ta cuộn tròn lại, trên trán đầy mồ hôi lạnh.
“Sao ngươi có thể đối xử với ta như vậy…” Nàng ta ngước mắt nhìn Đạm Đài Hàn Sơn, khàn giọng nói: “Đạm Đài Hàn Sơn, ngươi làm như vậy, chẳng phải phụ lòng phụ mẫu ta sao? Ta là dòng máu duy nhất của họ trên đời này!”
Nếu không phải vì bảo vệ hắn và mẫu thân hắn, mình làm sao lại mất đi cả phụ lẫn mẫu, bơ vơ không nơi nương tựa!
“Dùng hồn phách con ruột để nuôi dưỡng Thôn Nguyệt Hoa, hại mấy chục tu sĩ ở quận Bồng Lai chết oan chết uổng. Ngươi đáng phải trả giá cho việc đó!” Đạm Đài Hàn Sơn lạnh lùng nói. “Dưới suối vàng, nếu phụ mẫu ngươi có oán hận, tất cả do một mình ta gánh vác.”
Nghe hắn nói xong, Ngọc Thư cười phá lên. Khuôn mặt vốn xinh đẹp giờ vì đau đớn và oán hận mà trở nên méo mó, nhìn qua vô cùng đáng sợ: “Nam tử thiên hạ, quả nhiên đều là hạng phụ bạc bạc tình, hắn như vậy, ngươi cũng nhu vậy!”
Đạm Đài Hàn Sơn cau mày: “Ta và ngươi tuy quen biết nhiều năm, nhưng không có tình xưa.”
Ngọc Thư từng ở Đạm Đài phủ nhiều năm, nhưng giữa hai người chưa từng có bất kỳ tình cảm riêng tư nào. Hắn một lòng tu hành, chẳng qua thỉnh thoảng mới gặp mặt, sao có thể nói là phụ bạc nàng ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play