Lúc này, Chử Linh nghe xong lời Ngân Sương nói, không khỏi sửng sốt một chút, ngay sau đó tức giận đến đỏ bừng cả mặt. Nàng ấy bực tức nói: “Ta là nữ công tử của Chử gia đàng hoàng, tuyệt đối sẽ không như một kẻ hầu hạ mà cung phụng người khác!”
Ngân Sương khẽ cười một tiếng: “Ngươi cho rằng, ngươi có lựa chọn sao?”
Ngữ khí của bà ta khá bình tĩnh, nhưng lại khiến Chử Linh không khỏi rùng mình.
Ánh mắt của Ngân Sương hiện lên vài phần lạnh lùng: “Hôm nay ta, làm mẫu thân, sẽ dạy cho con một đạo lý: trên đời này, khi con yếu hơn người ta, con sẽ không có đường sống để mà có quyền nghĩ, có quyền không muốn.”
Chử Linh bị nghẹn họng không nói nên lời, mím miệng lại, có chút ấm ức nói: “Nếu phụ thân ở đây, nhất định sẽ không để con đi lấy lòng người khác.”
"Đáng tiếc hắn không ở." Ngân Sương chống tay lên má, không bận tâm đến tâm hồn yếu ớt của nữ nhi, lạnh lùng phun ra mấy chữ.
Lời này vừa ra, mắt Chử Linh không khỏi rưng rưng. Nàng ấy đến Bắc Vực đã gần tám năm. Trong tám năm này, thư từ phụ thân nàng ấy gửi tới ngày càng ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT