Sau khi Thái Thượng Uy Nhuy dứt lời, một tu sĩ ở đó lập tức cười nói: “Thập Nhất Nương, ngươi khi nào lại làm lại nghề sơn tặc vậy?”
Nữ tử liếc nhìn hắn đầy trách cứ: “Giờ đây ta đã mở khách điếm đàng hoàng rồi nhé.”
Bà ta lấy quạt che mặt, cười khẽ nhìn về phía Thái Thượng Uy Nhuy: “Nơi của ta không phải để tìm người, đạo hữu e là đã tìm nhầm chỗ rồi. Vẫn nên đi nơi khác hỏi thử đi.”
Phía sau Thái Thượng Uy Nhuy, Chử Linh thấy bà ta hoàn toàn lờ mình, không khỏi có chút bực bội, nói nhỏ: “Thật là máu lạnh!”
Bắc Vực quả thực không phải nơi tốt đẹp gì. Đáng tiếc a phụ nhất định bắt nàng ấy phải tới đây, nàng ấy không dám trái lời.
Chử Linh dừng lại bên cạnh gã nam tử bẩn thỉu kia, quan tâm hỏi: “Ngươi không sao chứ?”
Nàng ấy vốn định đỡ gã dậy, nhưng nhìn thấy những vết bẩn cáu ghét trên người gã, đành bỏ ý định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT