Tầng cao nhất của cao ốc Quốc Kim.
Từ khách sạn nhìn xuống được cả thành phố, mọi thứ đều cực kỳ xa hoa. Qua ô cửa kính trong suốt từ trần đến sàn, ánh đèn lộng lẫy của thành phố được phản chiếu.
Trong căn phòng tổng thống rộng lớn giờ chỉ có hai người, thậm chí tiếng thở cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
Sở Tự Dư rõ ràng đang rất không vui. Bầu không khí căng thẳng lan tỏa, khiến nỗi sợ hãi của Giang Điền dành cho vị tổng tài này lại trỗi dậy, như chạm đến một điểm giới hạn, rồi đột nhiên tê liệt tất cả các giác quan trong cơ thể cậu.
Ngay từ khi bước vào khách sạn, cậu thiếu niên đã toát ra một vẻ bất động như núi, như thể được bao phủ bởi một lớp vỏ bọc xa cách và lạnh nhạt.
Còn Sở Tự Dư thoáng cảm thấy hối hận. Anh nhận ra sự thay đổi này là do bản thân anh đã để lộ cảm xúc của mình ra ngoài, khiến tình thế vốn đã gượng gạo nay lại mất kiểm soát và càng làm cho buổi hẹn đơn phương này trở thành một vở kịch chẳng mấy tốt đẹp.
Hắn định tháo chiếc đồng hồ trên tay, nhưng động tác khựng lại, giọng nói khó phân rõ cảm xúc: “Tôi … đi tắm trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT