Lục Kiêu trầm mặc một lát, nhẹ giọng hỏi: "Em có muốn ta giúp em tìm bọn họ không?"
Lăng Sầm vẫn ôm cổ Lục Kiêu, hơi do dự một chút vẫn lắc đầu: "Không cần, mẹ em đã dặn dò như vậy... liền nghe lời mẹ đi. Lại nói, em đã có anh là người thân, em không cần đi tìm nữa."
Lục Kiêu cũng không nói gì thêm, chỉ ôm chặt Lăng Sầm vào lòng. Người nhà bên mẹ Lăng Sầm, nếu không có ẩn tình, nhiều năm như vậy vẫn chưa từng đi tìm cậu, vậy thì đúng là không cần thiết tìm đến bọn họ.
Lăng Sầm dựa vào vai Lục Kiêu một lúc, thân mật hỏi: "Hôm nay anh muốn làm gì? Em có thể làm cùng anh nha."
Lục Kiêu là đang nghỉ phép mừng ngày Tết của người Hoa, mà hình như anh chẳng biết gì về ngày lễ này.
"Không, ta không có gì muốn làm, nghỉ ngơi là được." Lục Kiêu tùy ý đáp, ở khách sạn thân cận cũng không bằng ở nhà, tinh thần thả lỏng, anh cũng lười ra ngoài.
Lăng Sầm đặt các món trang sức lại vào rương gỗ, đặt rương gỗ vào rương kim loại, đẩy vào két sắt. "Mấy thứ này em sẽ giữ lại, sau này làm của hồi môn cho con chúng ta,"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT