Trong ấn tượng của Lăng Sầm, 'gia đình' là Lăng Bình lạnh nhạt với mẹ con cậu, sau khi mẹ mất thì 'gia đình' lại là một luyện ngục trần gian. Lăng Sầm cảm thấy Lục Kiêu đối với mình so với Lăng Bình đối với mẹ là tốt hơn cả ngàn lần rồi.
"Lục Kiêu, có một câu anh nói không đúng."
"Câu gì?" Lục Kiêu xoa xoa mái tóc ngắn mềm mại của Lăng Sầm trong tay.
"Anh nói anh xin lỗi đã đối xử với em không tốt... Em thấy anh đối với em tốt quá trời, hiện tại chính là những ngày tháng mà em hạnh phúc nhất." Chồng yêu thương, chăm lo từng ly từng tí. Mẹ chồng khi biết chuyện cũng không nói cậu một lời, sau lưng lại đem Lục Kiêu đi dạy dỗ, nghĩ một chút là cậu hiểu ra ngay. Còn cha chồng... Tuy rất ít tiếp xúc nhưng thái độ của ông rất hòa nhã, chưa bao giờ vì gia thế mà coi thường cậu. Những điều này kiếp trước cậu tự tay phá hủy, bây giờ cậu sẽ giữ thật chặt.
"Ừm, ta biết rồi, em lấy thuốc đến đây đi." Lăng Sầm nghe lời ngoan ngoãn đứng lên.
"Buổi tối ta nhìn em uống." Câu nói tiếp theo của Lục Kiêu làm Lăng Sầm vấp một cái.
Nhìn thứ thuốc có màu xanh quỷ dị Lăng Sầm đã bắt đầu suy nghĩ xem nên dụ dỗ Lục Kiêu thế nào để được anh bỏ qua cho. Cậu tự thấy tin tức tố hỗn loạn của mình không có nghiêm trọng lắm, hơn nữa cũng đã đánh dấu vĩnh viễn rồi, ở bên Lục Kiêu sẽ tự khắc tốt lên thôi. Cậu còn tính cả chuyện sẽ dụ Lục Kiêu giúp cậu giấu Lục lão phu nhân thế nào luôn rồi, ai mà ngờ chưa mở miệng đã bị anh chặn trước. Người gì đâu mà... Lăng Sầm cả giận nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play