Họ chỉ có thể dừng lại ở nơi này.
Lăng Sầm hít sâu một hơi, cẩn thận sửa sang lại vạt áo sạch sẽ cho Lục Kiêu, khẽ nói: “Đi đi, tướng quân của em.”
Lục Kiêu cúi đầu nhìn ánh mắt của cậu, thấy được trong đáy mắt bạn đời lặng lẽ chảy xuôi tình yêu ấm áp.
Lục Kiêu dùng tay mình bao lấy mu bàn tay Lăng Sầm, xoa xoa trong lòng bàn tay, ôn hòa chân thành nói: “Không có em, anh vĩnh viễn cũng không thể đi đến nơi này.”
Thật hy vọng Lăng Sầm có thể đi vào cùng hắn, huân chương và nghi thức thụ huân này, kỳ thật không chỉ thuộc về hắn, Lăng Sầm mới là nguyên nhân chủ yếu.
Lăng Sầm có chút cảm động, trong lòng cậu rõ ràng Lục Kiêu đang nói lời thật lòng, khẽ mở miệng muốn đáp lại điều gì.
Nhưng cái miệng luôn hoa ngôn xán lạn, đối mặt với bạn đời thổ lộ lại đột nhiên không nói được gì, cuối cùng cũng chỉ là hơi nghiêng người, bàn tay hướng về phía trước, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay to của Lục Kiêu, năm ngón tay lặng yên đan vào kẽ tay hắn…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play