Tay Lục Kiêu hơi siết lại, anh cạn lời. Không thể ngờ có ngày chính mình lại bị bạn đời dùng lời nói của chính mình để phản bác. Lăng Sầm vẫn còn trêu chọc anh, liên tục truy vấn.
"Xin hỏi Lục thượng tướng, ngài có ý kiến gì về việc đen trắng xen kẽ không?" Lăng Sầm cười hì hì đi nhanh hơn hai bước, xoay người đi lùi, một tay nắm lại đặt dưới cằm Lục Kiêu, đổi sang giọng phỏng vấn.
Lục Kiêu cạn lời, dáng vẻ đen trắng xen kẽ này của anh cũng đâu phải tự nguyện. Sau khi Lăng Sầm nói, anh cũng cảm thấy có chút buồn cười.
Không sao, phơi nắng nhiều một chút, tia cực tím sẽ khiến anh không còn "trắng trẻo sáng sủa" nữa.
Lục Kiêu lặng lẽ tự an ủi trong lòng, có thời gian sẽ chủ động xin ra trận dẫn quân đi huấn luyện dã ngoại trên đảo, là có thể phơi đen.
Tự ám thị bản thân xong, anh bất đắc dĩ ôm lấy bạn đời, van xin nói: "Đừng nói chuyện này nữa được không? Anh không nói Tiểu Hoa Hồng, em cũng đừng nói anh?"
Lăng Sầm mỉm cười gật đầu, coi như chấp nhận lời đề nghị này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT