“Anh không mang theo trang bị phụ trợ hả?” Lăng Sầm cầm hộp trang bị trên tay, ló đầu ra khỏi phòng quần áo hỏi Lục Kiêu.
“Ừm, không mang theo, hôm nay không cần sử dụng.” Hiện tại anh đã thích ứng với việc sử dụng trang bị phụ trợ, mỗi ngày có thể sử dụng 4 giờ, lúc trước chưa thích ứng nên anh tranh thủ luyện tập, hiện tại đã quen rồi, 4 giờ này anh sẽ ưu tiên sử dụng cho những việc quan trọng hơn, dùng khi ở bên những người đáng trân trọng hơn. Trong lòng Lục Kiêu thầm nghĩ.
“Ò” Lăng Sầm không hiểu suy nghĩ của Lục Kiêu, vu vơ đáp một tiếng, giúp Lục Kiêu đẩy xe lăn đến và vẫn đem trang bị phụ trợ bỏ vào túi áo anh, còn vỗ vỗ hai cái, đảm bảo trang bị không rớt ra mới nói: “Anh cứ đem theo đi, lỡ như có cần sử dụng thì nhớ là nó nằm ở đây nhé.”
“Được.” Lục Kiêu cũng không chối từ, ôn hoà đáp lời.
Lăng Sầm lại quyến luyến nghiêng đầu hôn lên sườn mặt Lục Kiêu trước khi anh rời đi.
Sáng sớm, cửa lớn rộng mở đón ánh ban mai cùng cơn gió thoảng, Hoa Hồng Nhỏ tràn đầy sức sống chạy tới chạy lui bắt bóng nắng, bốn chân nhanh như gió tưởng như có thể bay lên. Cha bé đã về rồi, ba ba cũng đã khôi phục bình thường, Hoa Hồng Nhỏ đã có thể tiếp tục trở lại làm một bé con vô ưu vô lo.
Vì muốn giữ mặt mũi cho chồng yêu của mình, Lăng Sầm cũng không có nói cho Hoa Hồng Nhỏ biết, cha bé đã trộm sử dụng tinh tệ của bé, dù sao hiện tại hai cha con cũng đang tương đối hoà thuận với nhau, ít ra cũng không có hoá thành lang hình ‘chiến đấu’ với nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play