"Mẹ ơi, con bị sao vậy?" Lăng Sầm vừa tỉnh lại, mơ hồ nhìn quanh bốn phía, căn phòng màu trắng với thiết bị y tế xung quanh, trong không khí có thể ngửi được thoảng hương nước khử trùng, cậu... đang ở bệnh viện...
Môi Lục lão phu nhân hơi run rẩy, lại nói không nên lời.
Lăng Sầm khó hiểu quay đầu nhìn nàng.
"Ui!" Động tác này khiến cậu bị đau nhói, theo bản năng cậu đưa tay lên che lại tuyến thể sau gáy, trên mặt là vẻ hoảng hốt, không dám tin. Dù cậu tự nhận mình là một kẻ không có học vấn thì cậu vẫn biết điều này có ý nghĩa gì.
"Lăng Sầm... Lục Kiêu thật sự đi rồi, chúng ta... cũng nên chấp nhận sự thật này." Lục lão phu nhân ngồi bên giường Lăng Sầm, thanh âm khuyên nhủ đầy mỏi mệt lẫn khổ sở... Để nàng chính miệng thừa nhận con mình đã chết, khác nào tự tay cầm dao xẻo tim mình, nhưng nếu không nói rõ ra... Kéo đến càng lâu, Lăng Sầm càng không chịu tiếp thu, lại tự xây dựng ảo tưởng rồi chìm đắm trong đó, sẽ gây hại cho cơ thể của cậu.
"Không phải đâu, mẹ..." Lăng Sầm gượng cười một cách đầy miễn cưỡng, cứng đờ xoay người đi không muốn nhìn về phía nàng nữa.
Lục lão phu nhân cưỡng ép nắm lấy cánh tay Lăng Sầm, cắn rõ từng chữ: "Con nghe lời ta nói." Nàng hơi ngừng, sắp xếp lại suy nghĩ: "Con phải biết, đánh dấu vĩnh viễn trên tuyến thể của con đang dần rút đi, điều này chỉ có một khả năng, chính là Alpha đánh dấu con đã tử vong hoặc kề cận trạng thái tử vong."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT