Hoa Hồng Nhỏ không có đuổi theo đến cùng, chỉ đứng ở cổng nhà nhìn Lục Kiêu đi xa. Một lát sau, người giúp việc ra ôm sói con trở vào nhà.
"Đi thôi." Lục lão phu nhân đưa Lăng Sầm về phòng, thanh âm của nàng cũng có chút khàn đi.
"Mẹ... Mẹ nói có phải là do con mang thai không?" Một tay Lăng Sầm ôm bụng nhỏ, thấp giọng: "Lục Nhạc cũng vậy, bé con này cũng vậy..." Cứ mỗi lần cậu mang thai, sẽ có chiến tranh, Lục Kiêu lại bị quân bộ điều đi.
"Không phải." Lục lão phu nhân đỡ Lăng Sầm, dẫn cậu qua hành lang dài, đến sô pha để cậu ngồi xuống mới nhíu mày suy nghĩ, sau đó nhẹ giọng đáp: "Lục Kiêu và cha nó đều là quân nhân, không có chiến sự bọn họ sẽ chăm sóc chúng ta, nhưng khi có, họ phải đặt trách nhiệm của nhân loại lên trên chúng ta, đây không phải là con sai." Ngay từ đầu nhận lấy thân phận này, cha con Lục gia đã đưa ra lựa chọn.
Khi nàng còn trẻ, vì nguyên nhân này nàng đã phải cân nhắc rất nhiều, nàng biết một khi lấy lão Lục, dù bản thân có gặp nguy hiểm, bạn đời cũng sẽ không thể giống Alpha khác, kịp thời chăm sóc cho mình. Nàng cũng đã do dự rất lâu, cuối cùng bởi vì tình cảm, nàng vẫn gả cho ông ấy. Sau đó, nàng lựa chọn thái độ thản nhiên để tiếp thu mọi việc.
Lăng Sầm không phải cũng là như vậy sao. Lục lão phu nhân thở dài một tiếng. Tình cảm của Lăng Sầm so với nàng có lẽ càng sâu sắc hơn. Toàn bộ tinh thần đều đặt trên người Lục Kiêu. Nàng cũng có thể nhìn ra, tính cách nguyên bản của Lăng Sầm thật sự rất đạm mạc, hầu như không đặt ai trong lòng. Liền tính đối với bản thân nàng, Lăng Sầm có thừa cung kính, đối với Hoa Hồng Nhỏ dịu dàng chăm sóc, đối với bé con thứ hai cũng đầy chờ mong. Những chuyện này nhìn như có vẻ đều rất bình thường, như mọi Omega khác. Nhưng ở Lăng Sầm lại cho cảm giác đang sắm vai. Vì nàng là mẹ của Lục Kiêu, nên sẽ được cung kính như mẹ chồng. Vì Hoa Hồng Nhỏ và bé con là con của Lục Kiêu, nên được chăm sóc, chờ mong. Mọi mối quan hệ đều gắn liền với Lục Kiêu, đều lấy Lục Kiêu làm điểm xuất phát, từ đó Lăng Sầm sẽ đưa ra thân phận và làm ra phản ứng tương ứng.
Lục lão phu nhân thở dài một tiếng. Có lẽ nàng nghĩ nhiều, lại nhẹ giọng an ủi Lăng Sầm hai câu, đợi đến khi Lăng Sầm hòa hoãn hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play