Bỗng nhiên Lục Kiêu nghĩ đến lời Lăng Sầm nói trên chương trình "Là Omega của anh ấy, khi anh ấy lên chiến trường tôi sợ hãi nhưng là một nhân dân Liên Bang, nhờ những quân nhân như anh ấy lên chiến trường tôi thấy an tâm..." đáy lòng anh đột nhiên thấy đau xót, anh đã khiến Lăng Sầm lo lắng thật nhiều.
Nhìn vòng tay kết hoa trắng xanh đan xen trước mặt, Lục Kiêu thở dài muốn bỏ qua ý niệm trong lòng, lại nghĩ đến hai Alpha vừa rồi, rõ ràng anh với Lăng Sầm ngồi với nhau rất thân mật nhưng vẫn coi anh như không khí mà bước sang muốn kết giao với Lăng Sầm, và cả ánh mắt đầy ái ngại khi biết hai người là bạn đời. Lục Kiêu có chút mê mang.
"Chuyện khi nãy anh định nói vẫn chưa nói kìa, nói em nghe đi." Lăng Sầm cười cười, lần này sẽ không có ai đến quấy rầy hai người họ nữa.
"Không có gì." Lục Kiêu lắc đầu, anh cần phải cẩn thận suy xét lại lần nữa.
Lăng Sầm linh cảm có gì đó không đúng, chuông cảnh báo trong lòng có hơi rung rung lại không biết được là do đâu, chỉ thấy hơi bất an, bắt đầu làm nũng nói bóng nói gió dò hỏi nhưng chương trình bảo mật của quân nhân Lục Kiêu toàn đạt điểm A, việc anh không muốn nói thì không ai có thể ép buộc được, chẳng mấy chốc đã vòng quanh đánh lạc hướng dẫn Lăng Sầm đi một vòng xa.
"Thôi vậy, chúng ta về thôi anh." Đến khi Lăng Sầm nhận thức thì hai người đã nói đến chuyện đẩu đầu đâu, Lục Kiêu không muốn thì cậu cũng không ép, anh muốn làm gì cậu cùng anh làm là được.
Lăng Sầm đứng lên, phủi phủi bụi đất dính trên quần, duỗi eo lười, sau đo đẩy Lục Kiêu theo đường cũ quay về khách sạn. Bỏ lại sau lưng hai người là hoàng hôn mỹ lệ đỏ rực một góc trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play