Trăng đầu tháng cong cong, sương đêm lãng đãng phủ lên một tầng mờ ảo mông lung cho cảnh sắc tuyệt đẹp ở Lục trạch. Lăng Sầm đứng ở cửa sổ sát đất yên lặng thưởng thức.
"Bên ngoài có gì hả em?" Vốn dĩ Lục Kiêu đã trở về phòng ngủ, một lúc lâu vẫn không thấy Lăng Sầm đâu, đành dịch người sang xe lăn ra ngoài tìm cậu.
"Có gì khác thường hả em?" Lục Kiêu thấy Lăng Sầm đứng bên cửa sổ, cũng đến gần xem. Bên ngoài là sân vườn Lục trạch, cảnh vệ cũng 15 phút tuần tra một lần, giống y như bình thường không có gì đặc biệt.
"Thật đúng là có chút khác." Lăng Sầm khẽ cười, trong giọng điệu của cậu có chút cảm khái, xoay lưng ngồi xổm xuống, nhìn vào mắt Lục Kiêu dịu dàng: "Có anh bên em, dù cảnh sắc bình thường cũng trở nên đặc biệt tốt đẹp." Giống như thần tiên.
"... Đi ngủ thôi." Lục Kiêu chỉ tò mò hỏi liền nhận được một sọt thính. Đối diện thêm đôi mắt như chứa cả trời sao của Lăng Sầm, tình cảm dịu dàng trong đó khiến anh hơi ngại, có chút chịu không nổi, bối rối chuyển đề tài.
Vì cái gì mà Lăng Sầm cứ mở miệng là tự nhiên phun ra một đống lời ngọt ngào, còn anh dù có bao nhiêu cảm xúc, cũng không nói được thành lời. Chả lẽ liên quan đến vấn đề thiên phú?
"Dạ." Lăng Sầm ôn thuận đáp, tủm tỉm cười đứng lên đẩy Lục – đầu gỗ – Kiêu về phòng. Chồng cậu có vẻ ngại ngùng thật đáng yêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT