Hôm sau, Tạ Ninh khó được khi trời còn chưa sáng liền tỉnh dậy, tối qua hắn cùng Lục Xuyên nghỉ lại trong hầu phủ. Một nhà đều muốn dậy sớm tiễn đưa Tạ Bác, thời gian gấp gáp, sáng sớm cửa thành vừa mở, hắn liền phải theo đoàn cứu tế xuất phát.
Tạ Bác cưỡi ngựa đi trước, phía sau là dòng xe vận lương cuồn cuộn không dứt, khí thế mênh mông, dưới tay hắn ba nghìn quân sĩ phân bố trước sau, nghiêm cẩn hộ tống.
Thẳng đến khi thân ảnh cuối cùng của đội quân biến mất khỏi tầm mắt, Trương thị mới cúi đầu, lấy khăn tay khẽ chấm nơi khóe mắt. Nàng vốn tính tình ổn trọng, nay lại giữa tiết giá rét này đưa tiễn trượng phu, cảm xúc nặng nề, rốt cuộc không thể kìm được giọt lệ chực trào.
Tạ Cẩn tiến lên, nắm tay nương, lặng lẽ an ủi.
Tạ Ninh tuy trong lòng cũng không nỡ, song lại không giống như đại tẩu cùng cháu trai đau thương rơi lệ, hắn cùng đại ca gần gũi không nhiều, tình cảm huynh đệ tuy đậm, nhưng cũng không phải lúc nào cũng vương vấn không thôi.
Đêm qua tới tận giờ Tý mới chợp mắt, nay trời vừa sáng lại phải dậy, tiễn biệt đại ca xong, Tạ Ninh khẽ ngáp một tiếng, khóe mắt rịn ra giọt lệ mệt mỏi.
Hắn chớp mắt vài cái, ép cho giọt lệ rơi xuống, rồi lại ngẩng nhìn về phía đại tẩu, dựa gần bên Lục Xuyên, bất giác thở dài:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play