Quán chủ lại lần nữa nhấn mạnh khoai đã mọc mầm không thể ăn, nhưng nhìn khách nhân vẫn khăng khăng, lại nghe nói ngay cả mọc mầm cũng sẽ trả tiền, trong chớp mắt liền thay đổi chủ ý.
Có thể kiếm thêm ít bạc, ai mà không vui. Dù sao cũng chỉ là chút dân hèn ăn vật, cho dù không biết vị khách này mua về làm gì, nhưng hắn hai ngày nữa sẽ rời đi, có ăn ra vấn đề gì cũng chẳng tìm được trên đầu hắn.
Vì vậy người chèo thuyền lại trở về, mang khoai mọc mầm tìm đến. Mọc mầm hay không, gom góp được hai sọt, Lục Xuyên cũng lấy làm vừa ý.
Hắn gọi hạ nhân đưa cho quán chủ mười lượng bạc, xem như phí tổn mua đống khoai tây này.
Lục Xuyên nghĩ, thương nhân này nếu có thể mang đến cả ớt cay cùng khoai tây, tức là đại thời đại hàng hải đã đến gần. Biết đâu dọc đường còn có thể gặp bắp và khoai lang, hai thứ ấy cũng là nông sản sản lượng cao. Nếu có thể đem mấy vật ấy về phổ biến, bá tánh e rằng từ nay không còn nạn đói.
Quán chủ lại kiếm thêm mười lượng bạc, vui mừng không xiết, đối diện với yêu cầu của Lục Xuyên liền một hơi đáp ứng. Chẳng qua ven đường chịu khó để tâm một chút, nếu thật tìm được thứ khách nhân nói, còn có thể kiếm thêm năm mươi lượng, có lý do gì không đồng ý?
Ra khỏi khách điếm, Lục Xuyên liền sai hạ nhân đem hai sọt khoai tây cùng hai chậu ớt cay mang về phủ trước. Mấy ngày qua, hắn đối với ớt cay cũng không còn quá xa lạ, không cần dè dặt như lúc ban đầu. Huống hồ trong lòng còn giắt sẵn hai quả ớt cay đỏ tươi, tiện thể mang theo bên người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT