Tạ Ninh không biết có phải vẫn còn trong thời kì trưởng thành hay không, mà mỗi ngày giấc ngủ đều kéo dài khá lâu, theo tính toán của Bạch Ngọc, một ngày đại khái phải ngủ đến sáu canh giờ trở lên.
Người thường chỉ cần ngủ bốn năm canh giờ cũng đã đủ, ngay cả cô gia, nhiều khi một ngày chỉ chợp mắt ba canh giờ là xong.
Hôm nay lại càng thái quá, sắp đến buổi trưa, cơm trưa đã chuẩn bị, công tử mới miễn cưỡng rời giường.
Trong các nhà thế gia, chính quân nào lại ngủ đến giờ này, dù công tử không có bà mẫu, không cần sáng sớm thỉnh an, cũng không đến mức phóng túng như vậy.
Mặt trời đã lên cao, Bạch Ngọc định đi kêu công tử dậy, lại bị Liên Hoa ngăn lại.
“Công tử có dậy sớm cũng chẳng có việc gì làm, lại không có trưởng bối quản thúc, ngày thường cũng chỉ có thú vui này thôi, ngủ nhiều một chút thì đã sao!”
Bạch Ngọc nghĩ cũng phải, cô gia cũng chẳng bao giờ quản thúc công tử, hắn là hạ nhân thì càng không tiện xen vào, thế là thôi. Tạ Ninh một giấc thẳng đến giữa trưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT