Tại Đại An triều, sau khi tân phu phu vào động phòng, còn một loạt nghi lễ nữa. Ví như bóc tấm khăn voan đỏ của tân nương nhưng Tạ Ninh không có khăn voan đỏ, chỉ cần tân lang nắm tay tân phu lang kéo tấm che trên mặt là được.
Sau đó, một thím mang lên mâm sủi cảo, theo tập tục, tân lang phải đút tân phu lang ăn sủi cảo. Lục Xuyên cầm đũa, gắp một cái sủi cảo đưa đến bên miệng Tạ Ninh, Tạ Ninh khẽ mở đôi môi đỏ cắn một miếng.
Lục Xuyên nhìn đôi môi khẽ nhếch và chiếc lưỡi hồng nhuận của Tạ Ninh, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp.
Lúc này bà mối Vương hỏi: “Sinh hay không sinh?”
Tạ Ninh không biết đoạn này có ý nghĩa gì, lúc nghi lễ diễn ra, y không để tâm nghe rõ, chỉ nhớ là nhất định phải đáp “sinh”. Hơn nữa, sủi cảo này thật sự còn sống, ăn rất khó chịu.
Giọng Tạ Ninh vang lên thanh thoát: “Sinh!”
Mọi người trong phòng bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT