Tạ mẫu vuốt ve đầu hắn, dịu dàng nói: “Vậy nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai xuất giá rồi thì không cần phải học nữa.”
Tạ Ninh hiếm khi thấy mẫu thân dịu dàng như vậy, trong lòng bỗng có chút ngạc nhiên. Từ lúc hồi kinh mấy năm trước, hắn mới thấy mẫu thân dịu dàng thế này, còn sau đó bà lại trở nên kiên cường như khi còn ở Bắc Cương.
Tạ Ninh lập tức chỉnh lại tư thế, nghiêm túc nói: “Không cần, con phải bắt đầu tập luyện ngay bây giờ.”
Tạ mẫu kéo Tạ Ninh lại, giọng vẫn dịu dàng: “Nghĩ đến ngày mai con phải xuất giá, lòng nương thật luyến tiếc con.”
Thân thể Tạ Ninh dần dần mềm lại, dạo này hết học thứ này đến thứ kia, bận rộn đến mức hắn không còn thời gian để nghĩ ngợi chuyện gì.
Lời nói của Tạ mẫu khiến hắn chạm đến nỗi lo âu và lưu luyến sâu kín trong lòng, tất cả đều trỗi dậy.
Khóe mắt Tạ Ninh đỏ lên, nhưng vẫn cố gắng an ủi: “Nương đừng lo, nhà của con và nhà mình chỉ cách một con phố, đến lúc đó con sẽ về thăm người mỗi ngày.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play