Dù vài người nói chuyện đã cố tình hạ thấp giọng, Cố Quân Lăng vẫn tỉnh lại.
Anh mở mắt, chống tay chậm rãi ngồi thẳng người, giơ tay day day vầng trán rồi cúi đầu nhìn đồng hồ, đôi mày thanh tú chợt nhíu lại.
Tiểu y tá đẩy Ngữ Kỳ về phía trước mặt anh: "Bác sĩ Cố, cháu gái anh đã đợi anh rất lâu rồi."
Cố Quân Lăng ngẩn ra, dường như lúc này mới chú ý tới hai người họ. Ánh mắt anh chuyển sang Ngữ Kỳ.
"Không sao ạ, chú. Cháu không sao cả," Ngữ Kỳ cười nói, nhanh chóng xen lời trước khi anh kịp lên tiếng.
"Sao lại không sao chứ, con bé một mình ngồi trong phòng nhỏ chờ anh mấy tiếng đồng hồ. Chẳng có gì để làm, chỉ biết nhìn chằm chằm ra cửa, ngóng trông anh vào đón. Kết quả, bác sĩ Cố lại ngủ ngon lành ở đây," cô y tá ôm vai Ngữ Kỳ, cảm thán. "Nói thật, cháu gái của anh thật sự quá ngoan. Tôi từng làm ở khoa nhi vài năm, chưa bao giờ thấy bé gái nào ngoan như vậy."
Thực ra, Ngữ Kỳ nhìn ra cửa chỉ vì không có gì khác để xem, chỉ có hình ảnh mọi người ra vào là thú vị nhất. Không ngờ lại bị hiểu thành một cô bé mong ngóng người thân như vậy. Dù sao thì hiểu lầm này cũng không tệ, rất có lợi cho việc tăng hảo cảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT