Chẳng mấy chốc đã đến tối, Ngữ Kỳ từ trong bếp mang ra một nồi sủi cảo nóng hổi. Cô đã dành khá nhiều thời gian để làm chúng, vỏ sủi cảo mỏng, nhân đầy đặn, mỗi chiếc đều trong suốt như pha lê, trông vô cùng hấp dẫn. Ngay cả Hàn Thiệu cũng không kìm được mà ăn thêm vài cái.
Ăn được nửa chừng, Hàn Thiệu đặt đũa xuống, ánh mắt lơ đãng lướt qua tủ rượu gỗ đỏ bên cạnh, hờ hững nói: "Hôm nay là giao thừa, chúng ta uống chút rượu nhé?"
Ngữ Kỳ ngạc nhiên khi hắn lại hỏi ý kiến mình, nhưng cô vẫn không thể đồng ý. Với căn bệnh của hắn, thuốc lá và rượu đều là những thứ cấm kỵ. Nhưng từ chối thế nào lại là một vấn đề khó, cô có chút khó xử ngẩng đầu nhìn hắn.
Hàn Thiệu thấy vẻ mặt cô, không khỏi bất đắc dĩ đưa tay xoa xoa giữa hai hàng lông mày: "Được rồi, không uống nữa."
Ngữ Kỳ thở phào nhẹ nhõm, rồi mỉm cười: "Thật ra đêm giao thừa có thể làm rất nhiều việc khác."
"Xem Gala chào xuân sao?" Hàn Thiệu nhướng mày, đánh giá một cách khắc nghiệt: "Thà đi ngủ còn hơn."
Với một chương trình Gala gần như năm nào cũng lặp lại, Ngữ Kỳ không thể nói trái lương tâm mà khen được, đành chuyển chủ đề: "Vậy chúng ta đi đốt pháo hoa nhé?" Tiểu Chu đã về nhà đoàn tụ với gia đình từ trưa nay. Chơi mạt chược thì cần bốn người, đấu địa chủ cũng cần ba người. Gala thì Hàn Thiệu lại không thích, nên dường như chỉ còn mỗi việc đốt pháo hoa là có thể xem như một thú vui giải trí cho buổi tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT