Sau lần đó, Hàn Thiệu không vội vã rời đi mà ở lại tầng ba. Tuy nhiên, phần lớn thời gian anh ở trong thư phòng, chỉ xuống tầng một vào ba bữa ăn và buổi chiều.
Ngữ Kỳ không phải không nghĩ đến việc lên tầng ba để tăng cơ hội ở gần anh, nhưng Tiểu Chu đã nhiều lần nhấn mạnh không được lên đó. Hơn nữa, tôn trọng không gian riêng tư của người khác là phép lịch sự cơ bản nhất, nên Ngữ Kỳ đành từ bỏ.
Thời gian duy nhất cô có thể gặp anh là ba bữa ăn và lúc chạng vạng, vì thế cô vô cùng trân trọng những khoảnh khắc này.
Có một vấn đề khiến cô phiền lòng là mỗi bữa ăn, họ phải ngồi cách nhau một chiếc bàn dài. Muốn nói chuyện phải cất cao giọng gọi, điều này rất bất lợi cho việc bồi đắp tình cảm. Ngữ Kỳ hạ quyết tâm phải thay đổi tình trạng này.
Mặc dù làm vậy có nguy cơ đắc tội với Hàn lão gia, nhưng cô vẫn nhờ Tiểu Chu thay chiếc bàn dài bằng một chiếc bàn gỗ đỏ bóng bẩy. Cô tự tay chọn, chiếc bàn có kiểu dáng thanh lịch, được chế tác tinh xảo với chất liệu cao cấp, nhưng rất nhỏ, rất nhỏ. Hai người ngồi đối diện nhau có thể khuỷu tay chạm khuỷu tay, khoảng cách lạnh nhạt ban đầu ngay lập tức được rút ngắn.
Lần đầu tiên nhìn thấy chiếc bàn, Hàn Thiệu ngẩn người, rồi không chút do dự nhìn về phía Ngữ Kỳ đang đứng một bên. Ánh mắt anh tuy hờ hững, nhưng lại có một khí thế sắc bén xuyên thấu lòng người, khiến cô thoáng chốc cảm thấy chột dạ.
Thế nhưng cuối cùng anh không nói gì, kéo ghế ra và ngồi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play