Họ tràn đầy nhiệt huyết với sự nghiệp mà mình yêu quý, không muốn rời đi dù chỉ một phút!
Nghĩ đến việc sau này mọi thứ sẽ không còn liên quan đến họ nữa, họ chỉ có thể về nhà ăn cơm, ngủ, rồi giết thời gian một cách ngớ ngẩn, họ cảm thấy sợ hãi và phản kháng, mọi người đều chán nản.
Rất trùng hợp, Vương Tùng và Tôn Tiêu đều là những người như vậy, họ không muốn nghỉ hưu.
Nhưng họ không còn cách nào khác.
Nghe Trình Huệ nói vậy, họ đoán được điều gì đó, ánh mắt đầy mong chờ nhìn Trương Quang Minh.
Hơn nữa, lúc nãy Trình Huệ gọi hắn là gì? Thúc? Thảo nào!
Trương Quang Minh nhướng mày, do dự một chút nói: “Đương nhiên là có người có thể trì hoãn nghỉ hưu, nhưng đó phải là người đã có cống hiến to lớn cho đơn vị, không chỉ là trong quá khứ, mà là hiện tại và tương lai, họ vẫn có thể có những cống hiến mà người khác không thể thay thế, thì mới có thể trì hoãn nghỉ hưu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play