Nếu Trình Huệ dùng ví dụ khác, Biên Nguyệt có lẽ không có cảm giác gì.
Nhưng là nàng nói như vậy, nàng lập tức liền sáng tỏ, nàng lập tức nói: “Sẽ không, ta làm sao có thể mang sợi dây chuyền mãi mãi? Cho dù nó có đẹp thế nào, ta nhiều nhất cũng chỉ đeo liên tục một tuần, sau đó chỉ thỉnh thoảng đeo thôi.”
Nàng chưa từng nói, nhiều lúc, những châu báu đồ trang sức của nàng, mua về chỉ mang một lần, liền không thích, sau đó sẽ không còn đeo lần thứ hai!
Không có cách nào, nàng có điều kiện xa xỉ này.
Người đàn ông có lẽ cũng như vậy đi? Không phải có câu nói phụ nữ như quần áo? Cho dù quần áo có đẹp cũng không thể mặc mãi, cũ rồi sẽ thấy ngứa mắt, muốn vứt bỏ.
Chỉ là có ít người mua không nổi bộ quần áo thứ hai, không có cách nào chỉ có thể mặc mãi.
Trương Lương Ngọc cũng có điều kiện này, đổi phụ nữ như đổi quần áo, mà nàng là một món quần áo xinh đẹp còn chưa tới tay của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play