“Hắn nói chuyện này với vẻ cười cợt, bảo không đáng lo, hắn quen rồi, năm nào không chìm mấy lần thì mới lạ. Nhưng ta nghe mà lòng khó chịu. Đó là chỗ ở của con người sao? Ta sợ cái nhà ngâm nước mưa mấy chục năm ấy đột nhiên sập, đè trúng công nhân của ta.”
Đột nhiên, trong hành lang vang lên một tiếng “oa”! Nàng nói cái nhân viên đó đã khóc.
Trình Huệ nói không sai, thật sự có nhân viên đó.
Anh ta không phải thật sự không để tâm, mà là không còn cách nào khác, không có nơi nào khác để đi.
Thanh niên hơn hai mươi tuổi không kiềm chế được bản thân, khóc đến tê tâm liệt phế, không thể ngăn cản!
Anh ta có đức gì mà gặp được xưởng trưởng như vậy…
Trình Huệ bảo anh ta nhảy vào biển lửa, anh ta cũng đi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play