Biết sớm như vậy, mấy năm trước đã nên đưa Lục Nghiễn về rồi.
Lục Nghiễn mỉm cười gật đầu, “Tốt, ra ngoài đi.”
Lục Thừa Bình nào nỡ đi ra ngoài, “Ca, ta còn muốn nói với ngươi mấy câu.”
Lục Nghiễn vẩy vẩy hàng mi dài, “Ừm, nói.”
“Ta và phụ thân xác thực đã sớm tìm được tin tức của ngươi, nhưng chưa từng nghĩ đến không nhận ngươi. Đã nghĩ đến tối nay?” Lục Thừa Bình nói đến đây, vụng trộm quan sát sắc mặt Lục Nghiễn, thấy hắn không có biểu tình gì, “Chúng ta làm như vậy, chính là muốn cho Nhị thúc chống đỡ lâu một chút. Trước khi ông ấy tìm được ngươi, đứa con bảo bối này, thì ông ấy sẽ không nhắm mắt xuôi tay.”
Vì đã nói ra, hắn cũng không muốn sau này Lục Nghiễn tự mình biết chuyện này, tức giận đổi ý.
Lục Nghiễn nghe một nửa sự thật, một nửa lời nói dối, khẽ nhíu mày, “Vậy ta còn phải cảm tạ ngươi và Đại bá dụng tâm lương khổ sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT