Lại không dọa được nàng, còn có người phụ nữ đột nhiên xuất hiện kia, bây giờ đang nhìn chằm chằm hắn, nhíu mày lắc đầu, tình cảnh hiện tại đối với hắn rất bất lợi.
Nếu nàng khóc lóc om sòm, hắn liền lấy cái giá của phần tử trí thức ra, nói lời khuyên nhủ, mọi người sẽ đứng về phía hắn.
Nhưng bây giờ, hắn luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Dương Hoa Phương nghe xong, liền kéo Vương Xuân Hoa, "Chị Xuân Hoa, đã hắn muốn làm ầm ĩ đến cục công an, chị cứ đi với hắn một chuyến. Ở đây phí lời với hắn, người ta còn tưởng chị oan uổng hắn.
Nếu thật sự muốn chứng minh, tôi sẽ nhờ cha tôi gửi giấy mời kết hôn của hai người đến, rồi tìm mấy người đến làm chứng."
Vương Minh Nghĩa nghe xong ngây người, quay đầu hung hăng nói với Dương Hoa Phương: "Cô là ai vậy, ở đây nói bừa, tôi không quen cô."
Dương Hoa Phương thấy hắn đã tức giận, lại nói bừa, "Sinh viên đại học lớn tuổi như vậy sao lại hay quên sự tình thế? Quên mình đã từng kết hôn, quên cùng em vợ ở chung một chỗ, không nhớ rõ tôi cũng rất bình thường."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play