Ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào mặt nàng, có thể thấy được những sợi lông tơ nhỏ trên mặt nàng, dáng vẻ chuyên chú không màng danh lợi tựa như có thể cho người ta một loại sức mạnh của năm tháng tĩnh lặng, làm cho người ta bình tĩnh và hạnh phúc.
Ngay lúc hắn có chút xuất thần, liền thấy mặt của vợ đột nhiên đến gần cổ tay hắn, hơi thở giữa răng môi đến gần, lại rất nhanh rời đi, liền nghe nàng nói, “Xong rồi!”
Nàng nhìn kiệt tác của mình rất hài lòng, lật ống tay áo xuống, một lần nữa cài lên cho hắn, đứng thẳng sau đó tựa như thưởng thức hắn, mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt, “Thật là đẹp mắt, ánh mắt của ta coi như không tệ.”
Nghe câu nói này, Lục Nghiễn rung động, không nhịn được hỏi nàng: “Là quần áo đẹp mắt? Hay là người đẹp mắt?”
Thẩm Thanh Nghi cười: “Đều đẹp!”
Lục Nghiễn không nhịn được hơi mím môi, lần đầu tiên hắn cảm thấy dáng dấp đẹp đẽ dường như thật có chút tác dụng.
“Ta ngày mai mười giờ sáng có việc ra ngoài, giữa trưa không về ăn cơm.” Lục Nghiễn bàn giao với nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT