“Muội muội của ngươi luôn thích nói lời an ủi, quý nhân đâu có dễ gặp như vậy.”
Cả nhà ba người trên đường đi đều lo lắng. Đến ga cuối, khi họ xuống tàu lửa và thấy Phùng Nhị Thu dẫn theo hai đứa trẻ đang chờ, Phùng mẫu không còn lời chất vấn nào nữa, ôm chầm lấy Phùng Nhị Thu hỏi: “Sao con lại thành ra thế này?”
Chưa đến ba mươi tuổi mà! Trước kia nhà nghèo như vậy cũng không thấy con gái mình ra nông nỗi này. Phùng lão Hán chọn hai cái túi lớn đứng phía sau, không nói một lời.
Anh cả vác một cái túi da rắn, đánh giá nàng từ trên xuống dưới.
Phùng Nhị Thu cố tỏ ra kiên cường nói với ba người họ: “Sau này sẽ không như vậy nữa, con gặp quý nhân rồi.”
Thấy ba người vẫn không tin, Phùng Nhị Thu lại kéo Xuân Ny nói: “Gọi người đi!”
“Ông ngoại, bà ngoại, cữu cữu, mẹ nói thật, về nhà với chúng con rồi sẽ biết. Còn chuẩn bị phòng cho các bác nữa.” Xuân Ny nói lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT