An An cũng thích, “mẹ, bầu trời ở đây thật xanh, mẹ nói ban đêm trên trời có phải sao lấp lánh đặc biệt rõ ràng không?”
Thẩm Thanh Nghi không có cách nào trả lời vấn đề này, bởi vì nàng cũng không biết, ngay lúc nàng đang do dự, bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói trong trẻo, “đúng vậy, đến ban đêm, nơi này sao lấp lánh rất sáng.”
Hai mẹ con theo tiếng kêu nhìn lại, liền thấy một cô bé năm sáu tuổi, mái tóc hai bên xõa tung, trên mặt phơi nắng đỏ đen, trên chiếc áo ngắn có miếng vá, quần đã sớm ngắn, lộ ra nửa bắp chân, chân đi một đôi dép xăngđan nhựa, khóa giày cũng rơi mất một cái.
Chỉ là đôi mắt nàng đen và sáng, tựa như sao lấp lánh trên trời.
An An nhìn cô bé cười, ánh mắt rơi xuống chiếc giỏ nhỏ trên tay nàng, hỏi: “Chị xách gì vậy?”
“Là em đào rau dại.”
“Có ăn được không?” An An tò mò hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play